Nhớ Mẹ Nơi Xa

Rằm tháng mười, con về chùa lễ Phật,
Trước Phật đài, khói quyện tỏa hương ngây.
Con Cúi đầu cầu mẹ chốn trời mây,
Nơi An yên về cõi A Di Đà Phật.

Cha đi sớm, đời mẹ lặng lẽ thâm,
Gồng đôi vai nuôi con những tháng ngày.
Đất ruộng nghèo, bàn tay chai cày xới,
Bom đạn đầy vơi, mẹ chẳng rời đi.

Con lớn khôn nhờ mẹ dạy từng lời,
Anh em học hành, mẹ luôn cười hậu.
Ngày con xa quê, lòng mẹ bùi ngùi,
Mong con thành đạt, ơn đời đắp xây.

Nhưng con lỡ bước, gió đời cuốn trôi,
Gia đình tan vỡ, nợ nần khôn nguôi.
Mẹ buồn hiu hắt, bóng xế hao gầy,
Con chưa kịp đền, mẹ đã mãi đi.

Nay quỳ trước Phật, con xin khấn cầu,
Xin mẹ tha thứ, con nguyện đổi đầu.
Dẫu đời gian khó, lòng con khắc sâu,
Nhớ mẹ từng lúc, thương mẹ bạc đầu.

Nơi chốn xa xôi, mẹ có mỉm cười?
Con hứa làm lại, đời con đổi thay.
Tháng năm còn lại, con giữ lời này,
Chỉ mong mẹ vui, ở nơi vĩnh hằng.
LQN2024